Mẹ vợ
Minh họa: Hà Mi |
Đến thăm cháu con, mẹ xách nặng tay
Những trái cây, những bánh khoai, bánh rán...
Dáng tần tảo một thời ruộng vườn, buôn bán
vẫn chưa mờ trong bước mẹ chậm đi.
Chăm chút cháu con, mẹ có quản gì
Bao sương gió nhận về mình tất cả
Dấu tích của cái thời gian lao vất vả
lặn trong đời người... lúc nhớ, lúc quên...
Chẳng phải cái gì cũng gọi được thành tên
Những thứ mẹ cho con chẳng thể nào đo được
Nhìn bóng mẹ vịn cầu thang... dò bước
Cố nghĩ: "chuyện thường"...mà sống mũi vẫn cay!
Biết làm gì được cho mẹ hôm nay
khi mẹ một thân... tuổi già, bóng xế
mắt xa lắc những góc trời dâu bể
nhắc về người đã khuất bóng từ lâu.
Riêng điều này mẹ chẳng biết được đâu
Cuộc đời mẹ đã tạc vào tâm thức
cho con hiểu thế nào là đạo đức
của một kiếp người sống giữa nhân gian.
Đoàn Huy Cảnh
Ý kiến bạn đọc (0)