Thứ năm, 25/04/2024
Bắc giang 30 °C / 25 - 32 °C
Hotline: +84.0204.3 856 624

Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
Chia sẻ:
icon
0.5 1.0 1.5

Bạn già

Cập nhật: 14:41 ngày 21/02/2017
(BGĐT) - Vậy là đã qua Tết chục ngày, chỉ mấy hôm nữa là tới Rằm tháng Giêng, ông Hiệp dự định cùng với mấy người bạn đi chùa Hương, trước là đi hội, sau sẽ thăm vài gia đình quen thuộc ở đó. Ông chợt nhớ tới ông Bằng. Chả biết ông ấy có đi không? Vừa thoáng nghĩ việc ấy, ông thấy xe ôm đỗ trước cửa. Ông Bằng bước xuống. Ông Hiệp vội bước ra, ôm lấy bạn:

{keywords}

- Giời ơi, bất ngờ quá. Đúng là cầu được ước thấy. Sao ông không báo trước cho tôi?

Ông Bằng khẽ khàng:

- Thì cũng như ông đến với tôi…

Phải, ông Hiệp đột ngột đến nhà ông Bằng từ sáng 30 Tết vừa rồi khi ông đang ngồi gục đầu trên giường. Năm Đinh Dậu này, ông không có Tết. Căn nhà lạnh lẽo, hoang vắng. Không hoa. Không một âm thanh rộn rã. Chỉ có tiếng gió run rẩy len lỏi và mùi hương trầm phảng phất. Vợ ông mất đã lâu. Ông ở vậy nuôi đứa con trai muộn mằn duy nhất. Bà lấy ông từ thuở đôi mươi nhưng hơn chục năm trời thuốc thang tứ xứ mới sinh cho ông đứa con. Thằng bé ngoan ngoãn, thông minh, nhanh nhẹn. Nó học hết đại học, tốt nghiệp loại giỏi, xin làm ở một công ty ở thủ đô, thu nhập vào loại cao. Dự định năm nay sẽ lấy vợ. Nó đã kiếm được một mảnh đất be bé ở ngoại thành lại dựng được căn nhà ngói hai gian. Vậy mà trước Tết nửa tháng nó bị tai nạn giao thông qua đời. Ông như phát điên phát dại.

Ông Hiệp đến với ông Bằng khi biết tin. Ông phóng xe máy vượt hơn 80 cây số với ba lô nặng trĩu chứa đồ ăn thức uống đủ mấy ngày Tết cho bạn - người một thời trong quân ngũ, có mặt suốt các chiến trường Đông Nam Bộ. Cả hai đều bị thương trong tháng lại cùng xuất ngũ trong năm.

… Nhìn người bạn vừa đến, ông Hiệp lo lắng:

- Ông đã đỡ chưa? Xa xôi như thế…

- Tôi cũng đỡ rồi. Ở nhà càng ốm thêm.

Ông Bằng nói như thầm thì, gương mặt đã bớt hốc hác nhưng đôi mắt vẫn nặng trĩu u buồn:

Cả ngày 30 Tết vừa rồi, ông Hiệp ở với ông Bằng. Lần đầu tiên từ ngày xuất ngũ, ông không có mặt trong đêm giao thừa tại nhà mình. Ông thức gần như suốt đêm với bạn. Gần trưa hôm sau, ông mới trở về nhà, rồi chỉ cách đôi ngày, ông lại đến với bạn. Bao dự định đi đây đi đó trong ba ngày Tết đều hủy bỏ.

- Đúng là lúc vận hạn mới thấy lòng bạn - Ông Bằng thủ thỉ.

Ông Hiệp quàng vai bạn:

- Chuyện nhỏ ấy mà. Ông ở lại đây chơi vài ba hôm rồi cùng tôi đến thăm mấy ông bạn cánh ta thuở trước. Họ rất muốn được gặp ông đấy…

Cả hai ông già cứ nhỏ to trò chuyện cho mãi tới khi vợ con ông Bằng từ chợ phố trở về.

Văn Mộc

Chia sẻ:

Ý kiến bạn đọc (0)

Bình luận của bạn...