Thứ ba, 30/04/2024
Bắc giang 30 °C / 26 - 29 °C
Hotline: +84.0204.3 856 624

Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
Chia sẻ:
icon
0.5 1.0 1.5

Hạnh phúc tuổi hoàng hôn

Cập nhật: 13:42 ngày 24/03/2017
(BGĐT) - Cuộc đời ông Bằng chìm nổi, lênh đênh. Học hết phổ thông, ông đi bộ đội và trở thành chiến sĩ quân y, đi qua các chiến trường từ Bắc vào Nam. 
{keywords}
Minh họa: Bảo Lâm

Đất nước bình yên, ông xây dựng gia đình với một nữ quân nhân và sinh được hai con. Rời quân ngũ, ông sống cùng vợ con được hơn chục năm thì bà mất sau cơn đau tim đột ngột. Từ đó ông phải một mình chăm lo hai đứa con thơ dại.

Khi hai con ăn học nên người, có việc làm rồi dựng vợ, gả chồng, đi làm việc nơi xa, còn lại một mình, ông mới thấy trống vắng, cô đơn. Rảnh rỗi, ông cũng tích cực tham gia công tác xã hội, được tín nhiệm bầu làm Bí thư chi bộ thôn. Nhưng rồi những lúc trái gió trở giời, vết thương cũ tái phát hành hạ khiến ông xin nghỉ việc thôn, ở nhà buồn ông càng mong có người sớm hôm bầu bạn.

Thế rồi vào dịp ông lên Hải Phòng thăm vợ chồng con trai, khi trở về thì gặp bà Hà. Khi đang ngồi trên ô tô khách, có người phụ nữ khoảng 50 tuổi bước tới hỏi ông:

- Ghế này đã có ai ngồi chưa, thưa bác ?

Mới nghe có thế, ông đã đoán rằng, đây hẳn là một nhà giáo nên mau miệng nói ngay :

- Chưa có ai đâu, mời chị.

Suốt chặng đường, hai người trò chuyện tâm đầu ý hợp như đã quen nhau từ lâu. Người phụ nữ tỏ ra cảm thông khi biết gia cảnh của ông. Rồi ông cũng biết được bà Hà là Hiệu trưởng Trường tiểu học Xuân Lai, cách nhà mình chưa đầy chục cây số. Khi xe khách vào bến, lẽ ra ông còn phải “bắt” taxi đi vài cây nữa mới về đến nhà, nhưng may sao, bà Hà vào chỗ gửi lấy xe máy ra, cho ông ngồi nhờ vì đằng nào cũng qua ngõ nhà ông. Sau thời gian làm bạn với nhau, ông được biết thêm bà Hà cũng là người “bóng lẻ phòng không”. 

Chuyện tình của bà dang dở khi người chồng sắp cưới là cảnh sát hình sự đã ngã xuống trong một lần bắt giữ tội phạm. Cũng không ít người ngỏ lời song bà Hà luôn từ chối, để rồi tuổi xuân cứ lặng lẽ trôi đi cho đến khi gặp ông Bằng thì con tim đã vui trở lại. Biết chuyện, các con ông cũng ngỡ ngàng nhưng đều ủng hộ. Họ hàng, bạn bè hai bên đồng tình vun vén và bảo rất đẹp đôi. Vậy là ông bà quyết định về chung một nhà với đám cưới đơn giản, ấm cúng.  

Hôm đó, ông Bằng bảo con cháu làm sáu mâm cơm mời họ hàng và sự có mặt chứng kiến của ông trưởng thôn. Ông dự định tổ chức cưới theo nghi thức đời sống mới. Đúng giờ Mùi, một chiếc xe bốn chỗ làm xe hoa cùng chiếc xe khách chở hai chục người đi đón dâu. Lâu lắm rồi ông Bằng không mặc comle, nay diện vào, ai cũng bảo ông trẻ ra đến dăm tuổi. Khi hai chiếc xe đến ngõ nhà gái, bà con trong thôn đứng hai bên đường vừa để đón, vừa xem mặt chú rể làm ông ngượng chín cả mặt. Đã vậy, lúc xuống xe, đứa cháu nội hai tuổi lại cứ đòi ông bế mà không chịu đi bộ. Chiều cháu, ông đành ẵm con bé rồi vào nhà gái. Thấy vậy, ông Kim, trưởng thôn vội gọi con dâu của ông Bằng tới nói nhỏ :

- Này cháu, ra bế con đi, không người ta lại hiểu là có con rồi mới cưới thì sao.

Phải dỗ dành mãi, con bé mới chịu theo mẹ để ông nội rảnh rang trong vai trò chú rể.

Vào đến phòng khách, sau khi ổn định chỗ ngồi, hai bên tiến hành mọi thủ tục như thông lệ. Bà Hà đẹp nền nã trong bộ áo dài màu xanh da trời khiến ông Bằng vừa cảm động, vừa tự hào, nhất là khi họ sóng đôi đi mời nước mọi người. Bà cụ là mẹ bà Hà vui sướng nhìn con gái lên xe hoa mà rơi nước mắt trong khi vẫn móm mém cười.

Khi về tới nhà, ông trưởng thôn đứng bên bục, thay mặt nhà trai phát biểu:

- Thưa các vị đại biểu, đại diện hai họ cùng mọi người có mặt tại đây. Được phân công dẫn chương trình lễ cưới hôm nay, tôi thấy khó xưng hô quá. Gọi là anh, chị ư, họ không còn trẻ trung nữa. Mà gọi là ông bà, xem ra cũng không hợp lý lắm. Thế nhưng, ông Bằng là cựu Bí thư chi bộ và bà Thanh Hà đương kim Bí thư chi bộ trường học nên tôi xin phép được nói là nhiệt liệt chào mừng hai họ và bạn bè thân thích đã tới dự lễ thành hôn của hai đồng chí Thái Bằng và Thanh Hà. 

Mọi người vỗ tay nhiệt liệt vừa cười vừa nói “đúng quá, đúng quá”. Không khí hội hôn càng vui tươi khi mọi người tham gia các tiết mục văn nghệ "cây nhà lá vườn".

Rồi từ sau cái buổi vui hôm ấy, ông bắt đầu một cuộc sống mới không còn đơn lẻ nữa. Hai ông bà cùng chuẩn bị những bữa ăn rồi quét nhà, dọn sân. Khi bà Hà đến trường, ông Bằng đi chợ mua thức ăn, chăm chút mấy luống rau, khi rỗi rãi thì pha trà nhâm nhi và trò chuyện với hàng xóm. Bằng kinh nghiệm nhiều năm làm bí thư chi bộ, ông còn góp ý cho bà Hà trong công tác Đảng.

Từ ngày cưới, ông Bằng trẻ, khỏe hẳn ra, lúc nào cũng thấy vui vẻ, yêu đời. Vài năm sau bà Hà về hưu, lại cùng một số giáo viên tham gia làm từ thiện, hàng ngày nấu cháo mang tới bệnh viện giúp người khó khăn. Ông cũng tích cực hỗ trợ vợ. Cặp vợ chồng già thấy hạnh phúc khi sống bên nhau, cùng nhau chia sẻ, yêu thương.

Trần Quyền

Chia sẻ:

Ý kiến bạn đọc (0)

Bình luận của bạn...