Bé gái thông minh
Minh họa: Thế Đại |
Một hôm vợ chồng chúa đất đến nhà Liễu. Ấy là điều lạ. Xưa nay vợ chồng họ khét tiếng bạo tàn, lừa lọc, coi người lao động nghèo như rơm rác, nay cả hai lại đích thân đến nhà nghèo.
Ông chúa đất ôn tồn:
- Nhà ông bà đông con nên cũng vất vả. Ông bà cho tôi một đứa con gái để tôi nuôi giùm, cứ coi như con nuôi, tôi sẽ lo mọi việc cho nó.
Bà chúa đất ngồi bên chồng vội xen vào:
- Ấy, ông đừng nói vậy. Mỗi con mỗi của. Ai chả vậy. Chỉ là theo thầy phong thủy, nhà tôi phải nuôi một đứa con gái chừng mười hai, mười ba tuổi mới yên ổn cửa nhà, gia sản bền vững. Chúng tôi ngắm chỉ có cái Liễu nhà ông là hợp. Nó vừa ngoan ngoãn vừa lanh lợi, ai cũng quý. Vợ chồng tôi biếu ông bà mười lạng bạc, gọi là trả công ông bà sinh thành, nuôi dưỡng.
- Ấy là chúng tôi đã nói trước rồi đấy. Ông đã biết tính tôi, tất chẳng nói thêm gì nữa.
Rõ ràng chúa đất đã lộ rõ bộ mặt thật của mình. Từ trước tới giờ, chúa đất muốn gì được nấy, không ai dám trái lời. Quan trên ăn tiền đút lót của ông ta nên đều làm ngơ trước mọi việc. Không còn cách nào khác, ông bà Liễu đành phải gạt nước mắt cho con gái mình sang nhà chúa đất.
Gần đến một trăm ngày, chúa đất bảo Liễu:
- Lúc trước ta quên không làm lễ Thánh. Đúng ra khi nhận con làm con nuôi, ta cùng con phải đến núi để thần núi, thần suối chứng giám. Cũng vì ta lơ đãng mà đêm về Thánh báo mộng, dọa sẽ trừng phạt. Vậy đêm mai, ta sẽ mời thầy cúng đến. Ta bảo làm gì, con phải nghe.
Chập tối hôm sau, thầy cúng đến và cả nhà ăn uống linh đình. Chúa đất tươi cười bảo Liễu, giọng hết sức từ tốn:
- Con ơi con, đêm nay cùng ta đến một nơi xa để ra mắt Thánh Núi, Thánh Suối, Thánh Sông. Sợ con bé bỏng mệt nhọc, con hãy nằm trên xe, ngậm sâm. Lại lo ma quỷ cản bước không cho con làm con nuôi ta, con sẽ cầm sẵn hai thanh gươm.
Lợi dụng lúc nhốn nháo đông người ở sân, cháu trai bà gia nhân vội lẻn đi, chạy báo cho gia đình Liễu biết.
Gần nửa đêm, chiếc xe ngựa bịt kín chở Liễu cùng túi vàng bạc đi. Sau xe ấy là xe chở một số gia nhân thân tín, toàn trai tráng. Đi xe sau cùng là vợ chồng chúa đất.
Đoàn xe đi trong im lặng, chỉ có tiếng bánh xe lộc cộc run rẩy nặng nề lăn trên đường và tiếng vó ngựa gấp gáp. Xe qua đường hẹp. Liễu cùng túi vải nặng trĩu được gia nhân khiêng vào đặt trong hốc đá. Những bó nhang được đốt. Hương trầm ngào ngạt. Vợ chồng chúa đất đứng chắp tay lầm rầm những câu gì đó. Có lẽ đã xong việc do việc lấp cửa hang, vợ chồng chúa đất tự làm. Đám gia nhân theo lệnh từ trước, đến một hũ nước Thánh - nước mà vợ chồng chúa đất mang theo từ nhà. Họ đâu biết, đó là thuốc độc giết họ để bịt đầu mối.
Giữa lúc gia nhân tới gần hũ nước Thánh, một tiếng nổ phát ra. Cùng lúc đó các ngọn đuốc trong hang bỗng cháy rực. Một tiếng thét vang:
- Dừng lại, tên bạo chúa!
Mười mấy người hiện ra. Họ xô tới túm cổ vợ chồng chúa đất. Liễu được uống thuốc giải cứu. Tốp gia nhân được đưa ra ngoài.
Ngày nay, hang Chúa vẫn còn và được đổi tên là hang Cô Liễu.
Đỗ Văn
Ý kiến bạn đọc (0)