Thứ năm, 25/04/2024
Bắc giang 33 °C / 25 - 33 °C
Hotline: +84.0204.3 856 624

Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
Chia sẻ:
icon
0.5 1.0 1.5

Mây Hồng

Cập nhật: 09:49 ngày 21/05/2018
(BGĐT) - Cô bé Mây Hồng rất xinh đẹp với mái tóc dài mềm mại, môi đỏ như son, làn da lúc nào cũng trắng trẻo, ửng hồng. Ai đi ngang qua mây Hồng đều phải đưa mắt ngắm nhìn và trầm trồ, khen ngợi. Biết mình có chút nhan sắc hơn người nên ngày ngày Mây Hồng chỉ chăm chút bản thân, tự cao tự đại và luôn chê bai người khác xấu xí, không thèm kết bạn với ai.
{keywords}

Minh họa: An Khánh.

Sáng nay, không khí mát mẻ, trong lành, Mây Hồng dạo chơi. Nhìn thấy bóng mình dưới lòng sông, cô nghĩ, nhờ sắc đẹp của mình mà dòng sông mới trở nên lấp lánh thế kia. Cô vênh mặt nói:

- Này dòng sông đen đúa, anh nên cảm ơn tôi vì tôi đã đi ngang qua đây. Nhờ tôi mà anh mới có lúc lấp lánh, đáng yêu thế này.

Dòng sông ngơ ngác ngẩng lên, phát hiện ra cô bé Mây Hồng ở phía trên, mỉm cười đáp:

- Cô bé xinh xắn ơi, tôi lấp lánh là nhờ bác Mặt Trời. Thân thể tôi được cấu tạo bằng nước. Bác Mặt Trời biết thế nên mỗi ngày đều cố gắng thả xuống lòng tôi những tia nắng rực rỡ. Chính chúng đã giúp tôi phấn chấn, vui vẻ mỗi ngày.

Mây Hồng bĩu môi:

- Rõ ràng là tôi đã nhìn thấy bóng dáng mình trong lòng anh, anh dựa dẫm vào nhan sắc của tôi để tô điểm cho mình mà không chịu thừa nhận.

- Đúng. Cô bé soi thấy mình trong tôi là phải rồi, vì tôi bằng nước mà. Nhưng sự lấp lánh của tôi thì không phải do cô bé tạo nên đâu. Không tin, cô bé cứ đi hỏi thử mọi người xem.

Mây Hồng ngúng nguẩy bỏ đi. Nhất định cô sẽ tìm ra người thừa nhận cô đúng và dòng sông sẽ phải xấu hổ vì sự vô ơn của mình.

Cô đi đến khu vườn của bác nông dân. Ở đây, chim Sâu, ong Vàng, cô gà Hoa Mơ và các loại bướm… đang tụ tập, nô nức tổ chức trò chơi gì đó. Mây Hồng xen vào:

- Này các bạn, các bạn cho tôi hỏi chút.

Tất cả im lặng nhìn lên và rất ngạc nhiên. Vì mỗi lần qua đây, Mây Hồng chẳng bao giờ nói chuyện với ai, chỉ đong đưa thả dáng, hít hà hương hoa rồi về. Phá vỡ không gian tĩnh lặng, Mây Hồng tiếp tục:

- Các bạn có công nhận tôi rất xinh đẹp không?

Mọi vật nhìn nhau không nói, cuối cùng chim Sâu lên tiếng:

- Cô bạn quả là rất xinh đẹp nhưng…hơi kiêu ngạo.

Mây Hồng cau mày:

- Điều đó thì có gì quan trọng. Tất nhiên tôi đẹp hơn tất cả mọi người thì tôi có quyền lựa chọn chơi với ai, vì nhiều người muốn lợi dụng nhan sắc của tôi mà. Giờ tôi chỉ muốn mọi người kiểm chứng cho tôi một việc. Dòng sông đã nhờ lúc tôi đi ngang qua mà trở nên lấp lánh nhưng anh ta nhất định không chịu thừa nhận.

Mọi người phá lên cười:

- Ôi cô bé điệu đàng và ngây ngô. Cô bé tự tin quá đấy.

Cô gà Hoa Mơ vừa cười vừa nói :

- Sự lấp lánh, rực rỡ của dòng sông là nhờ ánh nắng của bác Mặt Trời. Cả khu vườn này ấm áp cũng là nhờ bác ấy. Cô bé hãy ngẩng lên mà xem. Thực ra thì chính bác đã tô vẽ sắc đẹp cho cô bé đấy, chứ không tự dưng mà làn da của cô bé được hồng hào, môi cô bé đỏ thế đâu. Bác Mặt Trời mới là người có nhan sắc rực rỡ nhất trong tất cả chúng ta nhưng bác lại tự nguyện mang vẻ đẹp đó trao cho tất cả mọi người. Vì thế, ai cũng yêu quý và ngưỡng mộ bác ấy.

Tất cả cùng gật gật theo lời cô gà Hoa Mơ. Mây Hồng nheo mắt nhìn lên, mặt vẫn nhăn nhó, có vẻ chưa phục.

Chim Sâu liền thêm vào:

- Nếu Mây Hồng muốn tự mình kiểm chứng thì hãy đến bên giếng nước kia. Kiên nhẫn ngồi đợi ở đấy, khi bác Mặt Trời thu lại những tia nắng của mình, bạn sẽ thấy làn da mình nhợt nhạt thế nào.

Mây Hồng hơi lưỡng lự một chút nhưng vì muốn có câu trả lời rõ ràng, cô bé quyết tâm ngồi đợi.

Chiều muộn, bác Mặt Trời thu những tia nắng về để chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc hết mình vì mọi người. Mây Hồng vội vàng nhoai người ra giữa mặt giếng, bắt đầu điệu đàng ngắm nghía chính mình. “Ôi, sao mình lại thế này”. Mây Hồng thảng thốt, dụi dụi mắt. Làn da mây Hồng lúc này bợt bạt, đôi môi tái đi, nhìn chẳng xinh đẹp chút nào. Cô bé ngồi đó khóc hu hu.

Lúc này, chim Sâu, bướm Hoa, bướm Trắng, cô gà Hoa Mơ… đều đến bên Mây Hồng an ủi. Không ai bỏ mặc Mây Hồng dù trước đó, cô bé đã rất kiêu ngạo. Mây Hồng lúc này mới hối hận vì sự kiêu ngạo của mình. Có bạn bè ở bên an ủi, cảm giác sao mà ấm áp và hạnh phúc thế.

Mây Hồng lau nước mắt, thẹn thùng cảm ơn mọi người. Cô bé chào tạm biệt mọi người để ra về, trong lòng thầm nghĩ bản thân sẽ cố gắng sống tốt hơn.

Trần Ngọc Mỹ

Chia sẻ:

Ý kiến bạn đọc (0)

Bình luận của bạn...