Thứ ba, 23/04/2024
Bắc giang 28 °C / 24 - 29 °C
Hotline: +84.0204.3 856 624

Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
Chia sẻ:
icon
0.5 1.0 1.5

Ranh giới ảo

Cập nhật: 09:33 ngày 21/06/2019
(BGĐT) - Một đời mình rửa tổng cộng bao nhiêu cái bát? Ý nghĩ đó cứ vơ vẩn trong đầu Quỳ Mai mấy hôm nay. Nàng thấy đời mình đều đều đến phát chán, trôi tuột theo lớp xà bông rửa bát, mỗi ngày 2 lượt.

Tối nào cũng vậy, nàng không ngăn nổi tiếng thở dài khi rửa bát xong quay ra đã thấy chồng ngủ há hốc miệng trên sô-pha, tờ báo đọc dở buông rơi bên cạnh, trong lúc ti vi vẫn chưa chuyển sang phần dự báo thời tiết. Chả còn gì liên quan đến anh sinh viên trường dược nồng nhiệt đã khiến nàng mất ăn mất ngủ gần chục năm về trước. Nàng cũng trở nên lười biếng, biến thành người phụ nữ trễ tràng. Cũng rất khác với cô hoa khôi sinh viên khoa văn năm nào.

Nhưng gần đây, chả biết có tâm sự gì mà chồng nàng bỏ quên giấc ngủ “xế” ấy. Ăn tối xong, anh thường lui về phòng làm việc và ở lỳ trong đó đến tận khuya. Thoáng chút thắc mắc nhưng hàng tá công việc nội trợ phải hoàn thành trong buổi tối khiến nàng nhanh chóng quên đi. Chính nàng cũng thấy nhẹ nhõm. Bởi như một trùng hợp ngẫu nhiên, gần đây nàng cũng có một tâm sự nho nhỏ.

Cách đây gần hai tháng, khi nàng đang chát bỗng có một nick lạ nhảy bộp vào đề nghị làm bạn. Nhìn thấy có khá đông bạn chung, nàng add nick đó ngay tắp lự. Cũng phải nói thêm rằng thời gian ở cơ quan với nàng là thư giãn nhất trong ngày. Nàng thoải mái dạo web, tám đủ thứ chuyện trên trời dưới biển với bất cứ ai đang online. Những lúc đó, nàng luôn có cảm giác được trở lại với thời con gái vô tư lự. Cũng được thêm chút doping để sống sót qua triền miên tẻ nhạt.

Sau hôm định mệnh đó, anh chỉ nói với nàng duy có một câu: Tại sao em lại không nghĩ là có thể chia sẻ với anh những cảm xúc hằng ngày của mình? Ừ tại sao nhỉ? Định kiến hay là những cảm xúc phiêu du lạ lẫm đã kéo mình đi? May mà chưa kịp đi quá xa.

Nàng và nick lạ đó nhanh chóng thân thiết. Đơn giản, hầu như ngày nào khi nàng vào Facebook cũng đã thấy nhà ấy đang đèn xanh rực sáng. Bao giờ anh ta cũng để nàng là người chủ động chấm dứt cuộc chát. 

Đầy tinh thần ga-lăng của một người đàn ông. Không hiểu sao ngay từ lần đầu tiên, nàng đã cảm giác đó là một người đàn ông. Phán đoán của nàng được giải đáp ngay bằng một nụ cười xòe tinh quái. Tinh quái? Phải, đó chính là cảm giác của nàng, đúng lúc ấy.

Dần dà, Quỳ Mai bị rơi vào tình trạng ngày nào vào chát mà nhà ấy tắt đèn im lìm, nàng cảm thấy thực sự hẫng hụt. Kể cũng lạ, hai người toàn nói những chuyện đâu đâu, nếu bảo kể lại chắc chả có nội dung gì cụ thể, vậy mà có những hôm say sưa quá, Quỳ Mai sẵn lòng hy sinh luôn giấc ngủ trưa bao nhiêu năm nay nàng vẫn cẩn thận gìn giữ. 

Những hôm cơ quan liên hoan đành mất mấy chục phút quý báu đó, cả chiều nàng hầu như không có tâm trạng làm việc. Nhưng nếu thức trưa để chát thì cảm giác lâng lâng theo nàng vào tận giấc ngủ đêm.

Lần đầu nick lạ hỏi : Sáng nay em ăn gì, Quỳ Mai ớ ra mất một lúc. Ừ nhỉ, đã lâu lắm rồi nàng không có một bữa sáng đúng nghĩa. Thường thì nàng tranh thủ ăn vội mấy mẩu bánh quy trong lúc giục giã thằng lớn ăn nhanh cho kịp giờ đi học. Không thì nàng sẽ ăn nốt chỗ bột thừa trong suất sáng của con bé trước khi chở nó đến nhà trẻ. 

Cũng nhiều hôm, nàng sẽ vét chỗ cơm nguội chồng ăn không hết còn trong nồi chan vội tí nước lọc, rưới chút nước mắm, thêm mấy quả cà. Thế là qua một bữa sáng đầy tất tả. Hôm nào nàng cũng phải hết sức nỗ lực mới kịp có mặt tại cơ quan đúng giờ quy định vào 7 giờ 30.

Lần khác nick lạ lại hỏi : Cuộc sống của em có ổn không. Lần này thì Quỳ Mai bối rối thật sự. Đó là câu hỏi khó với nàng, một phần vì nàng chưa bao giờ đặt ra vấn đề đó, ngay cả trong ý nghĩ. Và nàng còn thêm phân vân vì bất chợt trong đầu lóe lên một ý, biết đâu anh ta sẽ thấy vui hơn nếu cuộc sống của nàng không suôn sẻ. 

Quỳ Mai không rõ từ bao giờ nàng cứ thấy mình phải lo cho cảm xúc của người khác như thế. Sòng phẳng trong vụ này, nàng có nghĩ về quyền lợi của mình. Nhanh chóng, nàng reply, trước khi kịp suy tính kỹ càng: Không ổn lắm. Ngay lập tức, bên kia gửi đến 3 dấu hỏi to đùng. Quỳ Mai ước gì mình có thể kịp xóa đi tin nhắn đó trước khi anh ta đọc được. 

Làm thế nào để giấu mình mà vẫn giữ được người hâm mộ? Nàng ngắc ngứ mãi không tìm ra câu trả lời khả dĩ đáp ứng được cả hai yêu cầu đó. Nick lạ hẳn biết sự bối rối, viết đi xóa lại của nàng. Cuối cùng anh ta giải cứu cho nàng bằng cách chuyển câu chuyện sang chủ đề khác.

Lòng tràn ngập cảm giác biết ơn nhẹ nhõm, nàng vô thức click vào biểu tượng trái tim trong tin nhắn. Lập tức nàng thấy ân hận vì hành động bột phát ấy. Vẻ như anh ta cũng bất ngờ trước phản ứng của nàng. Nàng có thể cảm nhận rất rõ điều đó, bằng linh cảm, chứ không hẳn bởi sự lặng phắc hơi bất thường của anh ta. Trời ạ, nàng ước gì thời gian quay ngược trở lại, biết đâu nàng sẽ đủ tĩnh trí mà không làm cái cử chỉ dại dột đó.

Quỳ Mai bắt đầu có phản xạ che giấu đồng nghiệp cùng phòng những dòng chát của mình. Mà sao nàng quen với hình thức giải trí này nhanh đến kỳ lạ. Đến mức nghiện. Trò chơi lặp đi lặp lại hàng tuần liền mà nàng không thấy chán. Mà cả hai đều không thấy chán.

Em mặc áo màu gì

Màu hồng

Chất liệu vải gì vậy

Voan trong mờ.

Em mặc áo mỏng em làm khổ anh???

Thì voan trong mờ đó.

Lần sau, nick lạ bỗng hỏi nàng liệu có thể chát ngoài giờ làm việc hay không. Quỳ Mai thoáng nghĩ đến cả khối công việc nội trợ khổng lồ, có tên và không tên. Nhưng rồi sợ mất hình ảnh thanh thản thư nhàn đã cố tình tạo ra bấy lâu, nàng đành đồng ý. Không hiểu sao, nàng vẫn nghĩ người phụ nữ rối bù với bột sữa, tã lót thì mất hẳn gợi cảm.

Nàng rất sợ anh ta sẽ mất hứng nếu biết nàng thực ra rất lam lũ, làm gì có thời gian mà thoa kem body. Ngay cả tắm nàng cũng phải quáng quàng, chỉ lo đứa con gái thức dậy giữa chừng sẽ khóc váng lên vì không thấy mẹ. Mà nàng thì càng ngày càng phụ thuộc vào những lời hồng của anh ta. Đến mức thấy bồn chồn quá thể trong hai ngày nghỉ cuối tuần.

Kể từ hôm đó, nàng có tâm trạng nhớn nhác làm cho xong việc nhà là mở laptop. Nàng thấy mình hay mỉm cười hơn thường lệ. Và con nàng cũng được nhờ, bởi mẹ đột nhiên trở nên mềm tính, ít quát mắng hẳn đi.

Một tuần yên ả trôi đi. Lại một thứ Sáu nữa đến. Nick lạ đề nghị nàng gặp mặt. Nàng đôi khi vẫn mơ về anh ta, những giấc mơ không rõ nét hình hài gương mặt nhưng đủ khiến cho tâm trạng của nàng vui vẻ đến vài tuần sau đó. 

Nhưng quả thật, nàng chưa chuẩn bị tinh thần để giáp mặt đối tượng. Nàng bấn loạn nghĩ, da nàng đã lâu chưa được chăm sóc, tuy vẫn trắng nhưng cũng kém vẻ mịn màng. Đã lâu nàng cũng chưa may cho mình một cái áo mới nào…

Buổi trưa thứ Bảy trước giờ hẹn hò đầu tiên Quỳ Mai không sao tập trung ru con ngủ được. Trẻ con thật ra rất tinh. Nàng càng cuống cuồng mong nó ngủ, nó càng mở mắt chong chong. Tâm trạng không yên tĩnh của mẹ đã lan sang con bé. May mà bà ngoại sang kịp thời và nàng đã ra được khỏi nhà không đến nỗi quá trễ so với giờ hẹn hò.

Tim nàng muốn vỡ tan trong lồng ngực khi nhìn thấy chồng mình ngồi lù lù ở một góc quán. Có lẽ anh đến đó khá lâu rồi, trên bàn trước mặt có hai ly cà phê đã uống cạn. Vì sao có sự trùng hợp oan trái đến thế nhỉ? Trong thoáng chốc nàng bất chợt lo lắng anh đã bí mật hack nick mà nàng không biết. Lần đầu tiên, nàng chợt nhận ra mình đang hành động nguy hiểm. 

Mạng ảo nhưng con người là thật. Thật hẩm hiu ngoài sức tưởng tượng. Phản xạ của Quỳ Mai là muốn quay đầu về ngay nhưng chân như dính chặt xuống đất. Nàng nhắm mắt lại, xấu hổ và tủi thân đến mức hai giọt nước mắt tự nhiên ứa ra. Trong đầu nàng các ý nghĩ rối loạn đuổi nhau. 

Nàng thấy bao nhiêu sức lực bay đâu hết cả. Nàng không thể đủ sức làm bất cứ một hành động gì, dù là tốn ít năng lượng nhất. Liền lúc đó, chồng nàng ngước lên và nhìn thấy nàng.

{keywords}

Minh họa: Đinh Hương. 

Nhưng lạ quá, chồng nàng lại mỉm cười. Anh nhẹ nhàng đến bên nàng, trong lúc hai chân nàng run rẩy. Hình như chồng dìu nàng vào ghế. Nàng mềm nhũn người, phó mặc cho số phận đưa đẩy. Nàng hầu như đã quên vì sao mình có mặt ở đây. Chỉ còn ít sức để thở. Nàng vô thức cầm cốc sữa nóng, hình như chồng đặt vào tay, đưa lên miệng uống. Cái ngọt và nóng khiến nàng có vẻ lại sức chút ít. Và rồi, nàng không tin vào tai mình khi chồng nhẹ nhàng nói :

- Cảm ơn em đã đến như

lời hẹn !

Những ngày sau đó, cuộc sống của Quỳ Mai không có nhiều thay đổi, ngoại trừ việc hoàn toàn không lướt qua Facebook, cho dù chỉ cần mở máy và ấn vào biểu tượng là sẽ nhìn thấy cả thế giới ảo đó. Nàng vẫn chưa kết luận được chồng đội tên nick lạ hay chính là anh đã tìm cách vào được Facebook của nàng. 

Nhưng thái độ của anh khiến nàng cảm thấy được an ủi. Sau hôm định mệnh đó, anh chỉ nói với nàng duy có một câu: Tại sao em lại không nghĩ là có thể chia sẻ với anh những cảm xúc hằng ngày của mình?

Ừ tại sao nhỉ? Định kiến hay là những cảm xúc phiêu du lạ lẫm đã kéo mình đi? May mà chưa kịp đi quá xa. May nữa là qua “tai nạn” nho nhỏ này, Quỳ Mai nhận ra, mình có một người chồng thật đáng để giữ chặt.

Nàng đã hiểu mình cần phải làm gì. Để không bao giờ phải nói câu ân hận.

Hạnh phúc giản dị
(BGĐT) - Hảo năm ngoái 21 tuổi. Hớn 22. Ban đầu họ bị anh em trong phân xưởng trêu chọc, do hai cái tên ghép lại thành ra một từ nghe muốn bấm bụng cười. Ấy vậy mà họ nên duyên chồng vợ thật.
Bìm bìm nở muộn
(BGĐT) - Bố cháu gọi cô lên.Thằng Hoàn lên tiếng gọi. Mùi nghĩ là mình ù tai nên nghe nhầm. Cô tiếp tục đảo thuốc. Tiếng đũa cọ vào thành chảo loạt xoạt. 
“Quả ngọt” của người thầy
(BGĐT) - Dự cuộc gặp mặt với học sinh cũ Trường THPT Lục Ngạn số 1 (tỉnh Bắc Giang) xong, còn lâng lâng niềm vui, tại nhà Ngân, tôi nói với Thoòng, học sinh cũ:
Đạo đức người thầy
(BGĐT) - Mấy ngày nay, thông tin về thầy giáo Dương Trọng Minh (SN 1981), chủ nhiệm lớp 5A, khu lẻ của Trường Tiểu học Tiên Sơn, huyện Việt Yên (Bắc Giang) có hành vi không đúng chuẩn mực của nhà giáo xuất hiện dày đặc khắp các trang báo điện tử, truyền hình.

Võ Hồng Thu

Chia sẻ:

Ý kiến bạn đọc (0)

Bình luận của bạn...