Thứ ba, 16/04/2024
Bắc giang 33 °C / 24 - 33 °C
Hotline: +84.0204.3 856 624

Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
icon
0.5 1.0 1.5
Chia sẻ:

Người thật thà

Cập nhật: 10:17 ngày 13/03/2020
(BGĐT) - Anh em trong họ, Vương Hỉ đến tìm Vương Mãn lân la nghe ngóng một chuyện hệ trọng: Con trai ông ta làm thủ quỹ ở quỹ tín dụng của xã, có người giới thiệu mai mối về cô gái có thể tìm hiểu. Người đó lại chính là cô nàng làm cùng cơ quan với Vương Mãn, tên là Trương Minh Nguyệt.

Vương Hỉ nóng lòng hỏi: “Không biết cô gái ấy con người, gia thế thế nào hả anh?”. Vương Mãn vừa nghe đến cô Trương Minh Nguyệt đã lắc đầu quầy quậy, nói: “Ái chà, cái cô Trương Minh Nguyệt à! Cô gái này chẳng quan tâm giữ gìn danh phẩm bản thân, quan hệ lằng nhằng, mờ ám với nhiều người đàn ông lắm. Chú có biết, người ngoài đặt cho cô ấy biệt hiệu là gì không?”. 

Vương Hỉ vội dỏng tai lên nghe: “Biệt hiệu gì hả anh?”. Vương Mãn thủng thẳng: “Toa lét công cộng. Thế nên, đừng để cho con trai chú phải gánh chịu thiệt thòi như vậy. Tốt nhất là bảo nó đừng nên dây dưa vào”. Vương Mãn là người nổi tiếng thật thà, hễ mở miệng thì chỉ là lời nói thật.

Vương Hỉ nghe vậy, thở hắt ra, nắm vội lấy tay Vương Mãn rối rít xưng huynh đệ: “May quá nhờ có lời chia sẻ chân tình của anh, nếu không Vương gia lại rước cái của xúi quẩy vào nhà thì còn ra gì. Anh có biết người làm mối tô vẽ cô ta tốt đẹp thế nào không…”. Vương Mãn rất tức giận “Sao lại có thể ăn không nói có như vậy được. Người làm mối thật chẳng ra sao cả!”

Không lâu sau đó, lại có người quen biết đến tìm Vương Mãn dò hỏi về cô gái để giới thiệu cho con trai ông ấy. Lần này lại chẳng phải ai khác ngoài cô Trương Minh Nguyệt. Vương Mãn lại thật thà nghĩ gì nói vậy, nhận xét đúng sự thật về cô gái, còn kể chuyện nhà Vương Hỉ cũng đã từng hỏi ý kiến ông về chuyện này.

Người này về nói lại cho cậu con trai, tuy nhiên cậu chàng bỏ ngoài tai, chẳng thèm để ý lại còn phán câu xanh rờn: “Có quỷ mới tin lời cái ông Vương Mãn này! Bố có biết vì sao ông ấy lại nói xấu cô Trương không? Nhất định ông ấy là loại người chẳng ra gì, khiến cô Trương coi thường, người đâu đã xấu lại càng xấu thêm”.  

Người bố nghĩ thấy cũng có vẻ hợp lý, bèn khích lệ con trai cứ tính chuyện tìm hiểu, yêu đương với Minh Nguyệt. Khi tình cảm của đôi trai gái đã trở nên mặn nồng, anh ta liền nhỏ to câu chuyện trước đây Vương Mãn từng nhận xét về cô này. Trương Minh Nguyệt biết chuyện rất tức giận, nhiều lần to tiếng xỉ vả ông Vương Mãn tọc mạch, nói xấu người khác sau lưng.

Vương Mãn nén giận, trong lòng tự nhủ: “Sao mình lại thật thà đến thế cơ chứ. Chẳng lường đến việc rồi cũng có lúc có người to nhỏ câu chuyện đến tai người ta!”

Sau này chuyện yêu đương của đôi trai gái cũng chẳng nên đầu nên đũa, hai người dứt tình nhanh chóng. Trương Minh Nguyệt vì thế càng trách móc, uất hận Vương Mãn.

Vương Mãn rất hối hận về chuyện mình đã nói.

Sau này lại có người đánh tiếng đến tìm hiểu cô Trương Minh Nguyệt cho con trai. Thấy Vương Mãn nổi tiếng là thật thà, đáng tin cậy, người đó lại đến nhờ cậy Vương Mãn. Lần này, Vương Mãn thấy khó quá, suy nghĩ một hồi rồi quyết tâm nói lời trái với lòng mình: “Cô Trương này rất tuyệt, vừa xinh xắn lại vừa biết giữ lễ nghĩa, ai cũng yêu mến…”. Người đến đánh tiếng nghe vậy trong lòng mừng rõ, rối rít cảm ơn Vương Mãn. 

Ông về nhà, đồng ý cho con trai nhanh chóng xúc tiến tìm hiểu cô Trương. Trương Minh Nguyệt lần này rất thận trọng, giấu nhẹm chuyện quá khứ không mấy tốt đẹp của bản thân. Hai người nhanh chóng hẹn hò, yêu đương, chẳng mấy chốc đã tiến tới hôn ước. Lần này, oái oăm thay, đằng nhà trai lại tha thiết mời Vương Mãn làm người mai mối dẫn lễ. Thế này sao ổn, vừa nghe đến chuyện đặt vấn đề làm người dẫn lễ, Vương Mãn đã khăng khăng từ chối. Nhưng gia đình nhà trai quá nhiệt tình, bao lần mang lễ đến gõ cửa thiết tha nài nỉ, cuối cùng ông Mãn cũng không thể thoái thác, đành nhận lời làm ông mai bất đắc dĩ.

Anh em trong cơ quan hay tin Vương Mãn là người được chọn làm mai mối dẫn lễ đến nhà Trương Minh Nguyệt rất bất ngờ. Lúc đầu không ai tin nổi. Cuối cùng khi mọi việc đã rõ ràng thì ai nấy đều không thể lý giải nổi. Cuối cùng có người thốt lên: “Cô Trương Minh Nguyệt này nhất định đã biếu Vương Mãn cái gì rồi. Nếu không Vương Mãn vốn thật thà như thế lại nói tốt cho cô ta?” Có người thốt lên đầy ẩn ý: “Một cô gái như vậy thì còn gì có thể biếu Vương Mãn đây!”

Rồi tất cả mọi người ai nấy đều như tỉnh ngộ ra, đồng loạt òa lên: “Hóa ra thằng cha Vương Mãn này cũng là dạng chẳng ra gì!”

Cây đa hồn làng
(BGĐT) - Tin đồn về việc xã quyết định chặt bỏ cây đa giữa làng để mở con đường trong chương trình xây dựng nông thôn mới loang ra làm nóng lên khắp làng trên xóm dưới. Ai cũng tỏ ra thạo tin. Ai cũng có chính kiến của mình. Đến cả trẻ con chúng cũng tranh khôn rằng phải thế nọ, phải thế kia. Quán nước bà Huê dưới gốc đa trở nên rôm rả hơn bao giờ hết.
Tìm lại hạnh phúc
(BGĐT) - Nam trằn trọc trở mình. Trong đầu hắn cứ xuất hiện cái vẻ thậm thụt, giấu diếm của vợ. Dù lúc đó có tí rượu vào thật, nhưng hắn chưa đến nỗi say bét nhè nên vẫn nhớ. Không biết nó giấu mình cái gì.
Niềm hạnh phúc
(BGĐT) - Ông Thường bước khập khiễng, một tay buông thõng trong ống tay áo gió lùa, tay còn lại bưng rổ trứng gà từ góc vườn bước vào sân, miệng hồ hởi gọi vợ:
Người hạnh phúc nhất làng
(BGĐT) - Cụ giáo Đào đang giương kính đọc sách thì Khả đến. Cụ thong thả cất quyển sách rồi đi pha nước mời khách.
Hạnh phúc muộn
(BGĐT) - Con đường nhỏ từ quốc lộ rẽ vào nơi làm việc của Hội Người mù giờ không một bóng người. Bão số 09 đêm nay sẽ đổ bộ vào đất liền. Gió rú rít liên hồi. Trời sấm chớp bủa giăng. Mưa bắt đầu nặng hạt. Một bóng người cứ băng băng trong mưa tiến về khu nhà tập thể. 
Nụ cười hạnh phúc
(BGĐT) - -Chủ nhật này mẹ tao sẽ cho tao xuống phố chơi đấy.
- Hè này, mẹ tao hứa sẽ cho tao về ngoại. Thằng Phan và thằng Xô khoe với nhau niềm vui vì có mẹ. Chúng liếc nhìn Thương bằng cặp mắt đồng cảm:
- Mẹ mày mất rồi. Ba thì đi làm ăn xa. Bà ngoại mày thì già yếu. Tội mày. Phan bảo.
Hạnh phúc giản dị
(BGĐT) - Hảo năm ngoái 21 tuổi. Hớn 22. Ban đầu họ bị anh em trong phân xưởng trêu chọc, do hai cái tên ghép lại thành ra một từ nghe muốn bấm bụng cười. Ấy vậy mà họ nên duyên chồng vợ thật.
Hạnh phúc gần bên
(BGĐT)- 35 tuổi Khánh Hương trở thành phụ nữ độc thân. Nỗ lực gần 10 năm hy vọng sinh một đứa con cho người chồng là độc đinh của một dòng họ lớn đã kết thúc bằng một cuộc ly hôn nhiều nước mắt. 
Nơi hạnh phúc ở lại
(BGĐT) - Thầy ơi, chỗ này bị dột!
- Chỗ này nữa thầy ơi!
- Chỗ này cũng dột nữa!

Hồng Hiếu

    (dịch từ Tuyển tập truyện ngắn Trung Quốc)

Chia sẻ:

Ý kiến bạn đọc (0)

Bình luận của bạn...