Thứ sáu, 19/04/2024
Bắc giang 27 °C / 23 - 36 °C
Hotline: +84.0204.3 856 624

Văn hóa / Tác giả, tác phẩm
Chia sẻ:
icon
0.5 1.0 1.5

Có gì ghê gớm mà than nẫu trời?

Cập nhật: 15:12 ngày 23/05/2022
(BGĐT) - Ở đời khối chuyện hay mà cũng không ít chuyện thị phi, cái ác nảy nòi.

Cụ Nguyễn Công Trứ từng đối đáp chuyện đời, coi khinh thói thị phi: Giang sơn tróc lại giang tay khấn/ Văn võ buông ra một ngón tì/ Cũng kiếp phù sinh hay được vậy/ Dẫu đâu tiếng thị với lời phi.

Trần Gia Thái rất mến mộ tiên sinh Nguyễn Công Trứ. Tập thơ “Biển giờ không còn mặn” của Trần Gia Thái có những câu thơ thật hay, cách tác giả chơi chữ để nói về sự nhiễu nhương, nhân tình thế thái, thói thị phi của người đời, nhưng lại có cách ứng xử nhân văn: Tôi ngọn gió đến từ bao la/ Ở trọ bầu trời nhận mây làm tổ/ Quyết không gây bão tố/ Chỉ làm mát lành du ca/ Nếu có kiếp sau chờ ta/ Tôi vẫn xin làm sông hát/ Vẫn xin làm mưa ngọt/ Căng ngực buồm giong đón gió tươi! …

{keywords}

Tập thơ mới của nhà thơ Trần Gia Thái.

Lại kể chuyện thi sĩ Trần Gia Thái tài hoa chơi rất thân với một người bạn, học với nhau từ ngày còn bé. Vui - ừ rất vui bạn và ta cùng nhau tâm tình. Buồn - ừ rất buồn, bạn và ta cùng sẻ chia. Bạn thân của nhà thơ họ Trần tốt bụng, thật thà và hồn nhiên, thường bị xúc động thái quá, chuyện vui thì ồn ào lên, chuyện buồn thì nóng giận, quá quắt. Ví như bạn của bạn ấy làm đến chức Chủ tịch UBND huyện, tham nhũng từ đất, hối lộ thanh tra để lấp liếm tội, bị bắt giam. Vậy mà anh bạn nọ ất giáp - đầu cua tai nheo không biết gì lại nóng như Trương Phi, đứng ra bênh vực.

Trần Gia Thái khuyên bạn việc chẳng có gì là to tát, không phải việc của mình thì đừng có xỉa vô. Trần Gia Thái làm thơ có ý nhắn nhủ mộc mạc, chân tình ông bạn nối khố, ông viết: Đất cất thành Bụt/ Đất trôi thành bùn/ Bùn hồ sâu thơm sen/ Bùn cống đen mùi chuột/ Bùn ao tù lấm đầu lấm cả thân lươn/ Trời đất đảo cơn/ Bão xô chùa đổ/ Tượng Bụt rã rời/ Lại bùn xuống cống ra ao/ Gặp thợ đấu đào/ Nên ruộng nên bờ/ Bùn khô thành đất/ Nhờ tay khéo cất/ Lại thành Bụt thôi/ Có gì to tát/ Mà ca với cười/ Có gì ghê gớm/ Mà than nẫu trời. Lời thơ nhẹ nhàng, chân thành, ẩn dụ xa gần, tấm lòng với bạn đáng quý. Nào ngờ, bạn giận kiềng cái mặt nhà thơ cho đến tận lúc này luôn. Bệnh thái quá thành tật xấu, chưa biết rồi đây, bạn có còn giận nữa không?

Nhà thơ Trần Gia Thái là Chủ tịch đương nhiệm Hội Nhà văn TP Hà Nội nhiệm kỳ 2020 - 2025 sống nghiêm túc, chỉn chu. Đã có lúc, có ai đó ném đá giấu tay mạo danh, nặc danh kiện tụng những chuyện không đâu vào đâu nhằm hạ uy tín nhà thơ. Buồn về thói thị phi, nhưng nhà thơ tâm tình, không phải nghĩ suy, nhẹ nhõm đọc thơ của chính mình:

- Mặc kệ họ, kẻ sĩ chẳng sợ chết đứng! Ta “Vẫn làm mát lành du ca - Vẫn xin làm mưa ngọt” cho đời vậy!.

Nhà thơ Trần Gia Thái kính trọng cụ Nguyễn Công Trứ, coi mình chỉ là học trò nhỏ, rất nhỏ của cụ, vẫn mạch giọng trầm ấm:

- Kính thưa cụ Nguyễn, ta vẫn là cây tùng cây bách, cây thông đứng giữa trời mà reo. Luật nhân quả, không sao cả, ai làm điều xấu sẽ có quả báo; sống trung thực, đi lên bằng chính đôi chân của mình, đời càng thêm đẹp!

Ong vò vẽ

Mùa phượng vĩ đơm bông
(BGĐT) - Tôi trở về quê vào một ngày mùa hạ, nắng nóng như nung. Thật trùng hợp khi tôi đang rảo bước dưới hàng phượng vĩ thì gặp lại người bạn thuở thiếu thời. Mắt chạm mắt, trong niềm vui vỡ òa, chúng tôi hét to tên của nhau rồi cùng nhau ôn lại những kỷ niệm dấu yêu dưới vòm phượng vĩ đỏ rực.
Tiếng hát ve sầu
(BGĐT) - Trên thảm lá xanh mướt rung rinh trong nắng vàng, những bông hoa phượng vĩ bắt đầu chớp chớp hàng mi cong vút, hé mở nhìn thế giới xung quanh. Cô bạn ngỡ ngàng reo lên trước khung cảnh tươi vui, nhộn nhịp của phố phường vào hạ.
Chia sẻ:

Ý kiến bạn đọc (0)

Bình luận của bạn...